Thông tư liên tịch số 02/2005 ngày 14-7-2005 của liên bộ Bưu chính – Viễn thông, Văn hóa – Thông tin, Công an, Kế hoạch – Đầu tư về quản lý đại lý Internet có quy định: đại lý Internet chỉ được hoạt động từ 6 giờ đến 24 giờ; người sử dụng phải có độ tuổi từ 14 trở lên, nếu dưới độ tuổi đó phải có người lớn đi kèm… Ý kiến của bạn về vấn đề này như thế nào?
Thông tin liên quan:
Phải đủ 14 tuổi trở lên
Mới nhắm vào phần ngọn
Sẽ tiếp tục điều chỉnh nếu chưa phù hợp
- Quy định mang tính quan liêu áp đặt không thể thành công
Tôi có người bạn mới mở điểm dịch vụ Internet mà chủ yếu là kinh doanh doanh những trò chơi games online. Hàng ngày điểm game online của anh ấy có đến cả trăm khách ra vào. Độ tuổi của khách là từ năm, bảy tuổi cho đến thanh thiếu niên mười tám, đôi mươi. Họ chơi game và ngồi lục lọi trên mạng theo ý thích riêng, có lúc lại ồ lên cười và thế là hai, ba người ngồi bên cạnh lại ngó qua, cười và bàn luận theo. Chắc các bạn đọc cũng biết họ đang vào những trang web loại nào rồi.Vừa qua, liên bộ BCVT- VHTT- CA- KHĐT đưa ra thông tư tăng cường quản lý dịch vụ Internet trong đó quy định người khách phải trên 14 tuổi, nếu dưới 14 tuổi phải có người lớn đi kèm. Tôi thấy thật nực cười cho cái quy định về độ tuổi này. Các nhà quản lý chúng ta cứ làm như trên 14 tuổi các em sẽ chín chắn như nhà tu hành và cái người lớn đi kèm kia cũng sẽ là nhà tu hành có phép màu giữ cho các em không hư.Chúng ta cứ ngồi trong một điểm dịch vụ internet nhất là ở khu vực lao động khắc biết. Không khí nó lùm xùm, ngột ngạt vì hơi người thì ít mà vì những trang web người lớn mở ra thì nhiều. Thực tế đang cho thấy những thanh thiếu niên ra chơi ở những điểm dịch vụ internet không hề chứng tỏ họ có trách nhiệm đối với em, cháu của họ. Họ cứ tha hồ mở mạng độc hại, chat, văng tục trước sự tò mò đôi mắt mở to, đôi tai mở rộng của bao đứa trẻ chung quanh. Chưa kể, làm sao có đủ chỗ cho từng ấy người lớn đi theo lũ trẻ để quy định được chấp hành. Thật, các nhà quản lý của ta suy nghĩ đơn giản quá.Theo tôi, cần phải dành cho các em những điểm chơi game thuần tuý không độc hại tại các nhà văn hoá phường. Đó phải được coi là trách nhiệm của những tổ chức thanh niên Đoàn, Đội đối với lứa tuổi mới lớn. Còn đối với những điểm kinh doanh Internet công cộng đang mọc ra như nấm nhất là dạng game online, trách nhiệm phải thuộc về cơ quan quản lý là ngành VHTT, của đơn vị mở đại lý ( VNN , FPT ) và của người đăng ký. Thông qua những biện pháp vĩ mô và vi mô như có firewall mạnh, cài đặt phần mềm kiểm soát, kiểm tra hành chính, phạt nặng và rút giấy phép những điểm vi phạm ta mới có thể chủ động ngăn ngừa sự độc hại đến từ internet chứ không thể nào trông đợi kết quả tốt đến từ cách làm của những vị ngồi trong bốn bức tường vẽ và áp đặt những quy định không tưởng được.
Nguyễn Trí Dũng
Tình trạng nhiều thanh niên, học sinh, sinh viên truy cập vào các trang web đen trên Internet lâu nay vẫn luôn là vấn đề nhức nhối, ảnh hưởng tiêu cực đến đạo đức, lối sống của một bộ phận giới trẻ.
Mỗi khi đề cập đến những biện pháp ngăn chặn thì vẫn nghe cơ quan quản lí văn hóa cùng các ngành liên quan than khó, hiệu quả thực hiện không cao cho dù đã cố gắng “hết sức”. Có thật là chống truy cập web đen tại các điểm kinh doanh loại hình dịch vụ này khó đến vậy?
Có thể nói nguyên nhân dẫn đến việc thấy quá khó là do lâu nay các biện pháp mới chỉ dừng lại trên giấy tờ, các quy định luật pháp và chưa đề ra được nhiều biện pháp triển khai cụ thể và thiết thực. Chẳng hạn, đối với chế tài phạt hành chính, hiện nay quy định này mới chỉ dành cho chủ sở hữu các hiệu kinh doanh Internet mà chưa “quan tâm” đến đối tượng chính là các khách hàng vi phạm.
Đối với những người này cần phải dành những hình phạt hành chính thích đáng nếu bắt quả tang. Chẳng hạn mỗi lần phát hiện truy cập vào các trang web đen có thể bị phạt vài trăm nghìn đồng hoặc yêu cầu phải lao động công ích. Thậm chí đối với học sinh, sinh viên có thể bị gửi thông báo về gia đình, nhà trường để cảnh cáo, giáo dục.
Đối với quy định này chỉ cần nghiêm túc thực hiện với một số đối tượng để làm gương sau đó tuyên truyền rộng rãi thì những ai “tò mò” muốn thử cũng chẳng giám.
Để có thể phát hiện những trường hợp vi phạm một cách hiệu quả cần tránh những cuộc ra quân rầm rộ mà nên thành lập một đơn vị kết hợp giữa ngành quản lí kinh doanh văn hóa và cơ quan công an phụ trách trật tự xã hội. Đơn vị này sẽ “bí mật” thâm nhập vào những điểm kinh doanh Internet như những khách hàng bình thường, nếu có phát hiện trường hợp nào vi phạm sẽ lập biên bản xử lí.
Cách này thật sự không khó bỡi lẽ những trường hợp vi phạm rất phổ biến, có ở nhiều nơi, có thể dễ dàng nhận thấy nếu chịu khó quan sát.
Tuy là những biện pháp hoàn toàn mang tính chất “thủ công” nhưng nếu được các cơ quan chức năng quan tâm triển khai thì cũng có thể phát huy hiệu quả, góp phần cho sự thành công cho quá trình lành mạnh hóa môi trường kinh doanh Internet hiện nay và không phải dùng tới các biện pháp hạn chế cấp phép kinh doanh trong bối cảnh tiếp cận Internet đang là nhu cầu lớn và chính đáng của người dân.
Lê Sum, Kí túc xá Đại học Quốc gia TpHCM, quận Thủ Đức.
Tôi là sinh viên ngành CNTT, đã tiếp xúc với Internet nói chung cũng khá lâu và biết rằng Internet có những cái lợi và hại luôn đi kèm nhau.
Tuy nhiên, nếu trẻ em dưới 14 tuổi khi vào net cần có người lớn kèm theo thì quả thật không có lý, vì có mấy phụ huynh có thời giờ cùng con em mình vào net đâu. Nếu những biện pháp ở Thông tư 02 nhằm mục đích ngăn chặn nội dung xấu lan tràn vào giới trẻ hiện nay thì theo tôi, việc cài các chương trình ngăn chặn nội dung không lành mạnh như firewall ở các điểm Internet là không có gì khó, mà hiệu quả lại cao.
Tôi hiện sử dụng ADSL ở nhà và có sử dụng chương trình Zone Alarm. Tôi thấy rằng chương trình này chặn nội dung rất tốt, có thể đạt trên 90%.
Ngoài ra những chương trình như DWK (Việt Nam) hay các phần mềm quản lý Internet cũng có chức năng firewall, ngăn được nội dung không lành mạnh của những trang này. Còn về việc nhân viên phòng Internet phải có bằng tin học A (hoặc B) trở lên cũng không phù hợp.
Theo tôi biết, để có những kiến thức quản lý phòng net một cách ngon lành (xịn) thì bằng A hay B vẫn chưa đủ. Mà để kinh doanh tốt, đạt hiệu quả cao, người chủ kinh doanh hẳn sẽ biết cách để xử lý những tình huống trục trặc.
Như thế, kinh nghiệm là chính, chứ bằng cấp cũng không nói lên được điều gì cả. Việc bằng cấp thì Việt Nam ta bấy lâu nay vẫn thường gặp phải nạn bằng giả, liệu có bao nhiêu % các bằng trên là bằng cấp thiệt?
Cuối cùng, tôi nghĩ Thông tư 02 cần điều chỉnh vài chi tiết, để có thể phù hợp hơn với xu hướng hiện nay, cũng không làm ảnh hưởng đến người kinh doanh và đặc biệt là đối tượng người dùng, để Internet ngày càng trở nên phổ biến hơn tại VN, không còn xa lạ như trước đây nữa.
Nguyễn V.Dũng, Email :vdungyen@yahoo.com
- Giáo dục cần được đề cao
Những quy định trong Thông tư 02 được đặt ra trong thời điểm kinh doanh của các đại lý Internet mắc nhiều sai phạm. Những qui định này có thể là cần thiết, thế nhưng, chúng ta cũng không thể kiểm soát Internet 24/24 giờ.
Vì vậy, việc giáo dục cho những người truy cập Internet, đặc biệt là thanh thiếu niên mới là công việc thiết thực cần làm. Và khi những chế tài không thể giải quyết triệt để những mặt tiêu cực, giáo dục cần được đề cao.
Bên cạnh giáo dục cũng phải tạo nhiều sân chơi bổ ích, hoạt động giải trí, thông tin lành mạnh dành cho thanh thiếu niên.
Lĩnh Nam, quận 1, TPHCM
- Không bám sát thực tế sẽ khó có thể đi vào cuộc sống
Không ai có thể phủ nhận mục đích tốt đẹp của Thông tư 02 nhằm lành mạnh hoá và hạn chế những độc hại của Internet. Nhưng liệu rằng, các cơ quan chức năng có đảm bảo được việc các điểm truy cập Internet công cộng sẽ thực thi nghiêm túc các quy định của thông tư?
Thực tế cho thấy những quy định nếu không bám sát thực tế sẽ khó có thể đi vào cuộc sống. Vậy nên chăng, các cơ quan chức năng cần có những điều chỉnh phù hợp để Thông tư 02 vừa góp phần ngăn chặn những mầm độc từ Internet mà không ngăn cản sự phát triển vốn không phải là nhanh của Internet ở nước ta? Chúng ta hãy cùng trông đợi những tin tức tốt lành như vậy!
Tú Trinh, Long An
- “Trẻ con không được ăn thịt chó”?
Điểm nổi bật của Thông tư 02 là đại lý Internet công cộng không phải là môi trường phù hợp với trẻ nhỏ. Với trẻ dưới 14 tuổi, nếu có nhu cầu vào các đại lý Internet công cộng thì phải có sự bảo lãnh, chịu trách nhiệm của người thân như bố, mẹ…
Trên thực tế, có đến 50% các bậc phụ huynh của những cháu lứa tuổi 14 trở xuống gần như không biết Internet là gì. Vậy thì có thể đặt ngay câu hỏi, có bao nhiêu ông bố bà mẹ sẵn sàng bỏ ra hàng tiếng đồng hồ để ngồi truy cập Internet với cái con mình?
Tuy nhiên, sự vô lý theo kiểu “trẻ con không được ăn thịt chó” đấy cũng không ăn thua gì so với việc người lớn muốn truy cập Internet phải xuất trình cho đủ các loại giấy tờ tùy thân để quản lý cửa hàng ghi lại theo dõi.
Không ai người ta muốn vào một điểm truy cập Internet công cộng, bỏ tiền ra lại phải trình chứng minh thư. Họ không vào một công ty, một sở công an, họ vào một nơi công cộng, tự nhiên phải trình chứng minh thư ra sau đó bị ghi vào sổ.
Rất nhiều chủ quán Internet cho rằng điều này không giải quyết được vấn đề gì cả mà chỉ làm cho các quán Internet mất khách. Có người so sánh, bây giờ như thế hoá ra là đi chợ mua một mớ rau cũng phải giở chứng minh thư ra để nói tôi tên như thế này…
Khiết Hưng
- Cần tính đến việc lệch múi giờ
Điểm chú ý đầu tiên của quy định mới là những địa điểm Internet công cộng chỉ được phép hoạt động 18 tiếng/ngày, bắt buộc phải đóng cửa từ 0 đến 6 giờ sáng.
Với một công chức đi làm giờ hành chính, quy định này xem ra thật hợp lý. Tuy nhiên, nếu bạn là một khách du lịch, công việc của bạn thường xuyên phải đi công tác xa nhà mà đòi hỏi nhu cầu cao về truy cập Internet; hoặc đơn giản hơn, bạn có nhu cầu chính đáng là sử dụng điện thoại Internet giá rẻ để liên lạc với người thân ở nước ngoài, mọi việc sẽ ra sao?
Rất nhiều người có nhu cầu điện thoại Internet cho người nhà ở nước ngoài. Chúng ta cần tính đến việc lệch múi giờ. Giờ đêm của mình mới là giờ ngày của người ta. Muốn gặp được, tất nhiên là giờ đấy người ta mới có thể ra cửa hàng gọi được, đóng cửa lúc ấy thì cũng rất bất tiện”.
Phi Hùng, nhà báo
- Đừng làm rườm rà thêm thủ tục hành chính!
Hầu hết những người truy cập Internet hiện nay tại các dịch vụ là kiểm tra thư từ, gọi điện thoại quốc tế, các em nhỏ thì chơi games, chat với bạn bè, nghe nhạc hoặc truy cập các forum phù hợp với lứa tuổi các em… Không chủ dịch vụ nào lại dại dột cho khách truy cập những trang web xấu và phản động vì họ hoàn toàn ý thức rằng thiệt hại là rất lớn (họ sẽ bị phạt rất nặng và có thể bị thu hồi giấy phép) so với cái lợi cỏn con mà họ thu được (3.000 đồng hay 4.000 đồng/giờ).
Những người muốn xem phim khiêu dâm, chỉ cần bỏ ra khoảng chục nghìn mua một đĩa VCD bán đầy ngoài đường là về nhà có thể xem thoải mái, điều mà họ không thể tìm thấy trên các trang web khiêu dâm ngoại trừ họ có credit card (mà những người có khả năng sử dụng credit card thì dư sức sắm cho họ một dàn máy tính ở nhà có kết nối ADSL, không cần phải ra dịch vụ).
Những người phản động thì cũng không dại gì sử dụng dịch vụ để thực hiện các hành động của họ. Vậy việc kiểm tra CMND là cần thiết không? Chưa nói đây là biện pháp có thể là xâm phạm quyền tự do cá nhân. Việc này cũng giống như chặn một người đang lái xe ngoài đường lại, dù người này không phạm luật giao thông, và buộc họ phải xuất trình CMND với lý do để ngăn ngừa họ có thể phạm luật giao thông.
Nếu buộc chủ dịch vụ buộc phải có bằng A vi tính thì xin thưa rằng chỉ có trình độ ấy thì chẳng thể quản lý nổi một dịch vụ Internet (nếu không muốn nó phá sản). Điều này lại cho ta thấy tình trạng sính bằng cấp của các cơ quan quản lý.
Một chủ dịch vụ khi đã kinh doanh thì họ phải tự lo liệu (chứ không chờ đợi nhà nước phải lo cho họ) làm sao để cửa hàng đông khách và tuyệt đối là không vi phạm pháp luật. Bằng A vi tính không thể hoàn toàn làm giúp họ chuyện đó. Tuy vậy, nếu bắt buộc thì bằng A vi tính là chuyện nhỏ đối với họ.
Vậy đòi hỏi bằng A để làm gì hay chỉ làm rườm rà thêm một guồng máy đã quá nhiều thủ tục hành chính?
Việc cài Firewall? Hãy cho chúng tôi biết phải cài phần mềm gì và do ai phát hành chứ (để đảm bảo là tất cả các trang web xấu sẽ bị chặn).
Điều cần nói cuối cùng là không phải ai truy cập Internet cũng vào những trang web khiêu dâm và phản động. Họ có hàng trăm thứ để giải trí, để làm, để lo cho cuộc sống…
Việc quản lý Internet là cần thiết nhưng những biện pháp theo thông tư trên quá cứng nhắc và không hiệu quả. Mong các cơ quan chức năng xem xét lại.
Nguyễn Ngọc Thảo Nguyên, hanoixanh2007@yahoo.com
.