Thể loại: Hiện đại – HE
Nam nữ chính: An Nặc Hàn – Hàn Mạt
Có tìm hiểu qua thì biết DLVT là tác giả của một loạt truyện nổi tiếng nhưng mình lười nên chưa đụng vào. Truyện này là cũng ngẫu nhiên mà bốc trúng.
Nội dung thì là truyện thanh mai trúc mã, nam chính hơn nữ chính 10 tuổi, nữ chính đem lòng yêu nam chính từ bé, chịu bao nỗi ngược tâm ấm ức mới đến kết cục tốt đẹp. Ngẫm ra khá giống truyện ngắn của Cửu Lộ Phi Hương “10 năm không xa”.
Lẽ ra chuyện tình yêu của Hàn Mạt rất dễ dàng, chỉ cần cô muốn thì hai ông bố Hàn Trạc Thần và An Dĩ Phong sẵn sàng bắt An Nặc Hàn lấy cô – việc bắt cậu ta lấy cô chẳng khó chút nào mà An Nặc Hàn cũng là từ nhỏ đã nói lớn lên nhất định sẽ lấy Hàn Mạt. Chỉ là lấy thì dễ, yêu lại khó, khoảng cách 10 năm tuổi lại càng khó hơn. Khi An Nặc Hàn bước vào độ tuổi yêu đương 20 tuổi thì trong mắt cậu ta Hàn Mạt chỉ là con nhóc 10 tuổi vắt mũi chưa sạch biết gì tình yêu. Khi đó Hàn Mạt có nói yêu An Nặc Hàn thì đó cũng chỉ là sự ỷ lại, yêu thương người anh trai luôn bảo hộ mình từ nhỏ. Huống chi mối tình đầu của An Nặc Hàn là cô gái xinh đẹp Tiêu Vi. Đúng là cũng như Hàn Mạt mình cũng tự hỏi “Nếu không phải có sự xuất hiện, sự ích kỷ cố chấp của Hàn Mạt và sự nuông chiều vô độ của hai ông bố An-Hàn thì liệu chuyện tình của Nặc Hàn và Tiêu Vi có tan vỡ chăng?”
Cách viết truyện này của DLVT không khiến mình cảm động về mối tình của An Nặc Hàn và Hàn Mạt chỉ thấy cuộc sống của Nặc Hàn quả thật chẳng có tí tự do nào. Anh ta vì Hàn Mạt đã hi sinh rất nhiều, vì hai nhà An-Hàn mà hi sinh cả sở thích của bản thân, tự do của bản thân gánh vác sự nghiệp của hai nhà. Mình không trách Tiêu Vi chút nào, người con gái xinh đẹp có nhiều người theo đuổi, hoàn cảnh sống của cô không tốt thì việc phân vân cũng chẳng có gì lạ, chỉ là khi Tiêu Vi yếu lòng tình yêu của Nặc Hàn là không đủ để cô tin tưởng. Cuộc đời của Tiêu Vi cũng từ đó mà vứt bỏ một cách đáng thương. Người con gái mình càng thích hơn Tiêu Vi là Tô Thâm Nhã, người con gái thứ hai đến bên Nặc Hàn. Cô ấy thông minh, cao nhã, thấu hiểu lòng người lại ở bên Nặc Hàn thời gian rất lâu chờ đợi anh. Chỉ là Thâm Nhã đã trao lầm tình yêu cho một người đàn ông mà trong tâm anh ta có một hình bóng như lá bùa án ngữ không bỏ ra được. Thâm Nhã biết tình yêu của Nặc Hàn và Hàn Mạt nhưng cô vẫn chấp nhận đính hôn với anh – vì yêu anh đánh cuộc một phen, kết quả là thua trắng tay ngay vào ngày gặp mặt cha mẹ. Nặc Hàn vì một bức thư của Hàn Mạt lập tức bỏ rơi cô quay về bên Hàn Mạt. Cay đắng thay.
Chuyện Hàn Mạt yêu Nặc Hàn chẳng có gì là lạ, một cô bé lớn lên trong vòng tay yêu thương của người con trai ưu tú như vậy khi cô đến tuổi trở thành thiếu nữ hiển nhiên tâm tình sẽ hướng đến anh. Cách Hàn Mạt trưởng thành trong tình yêu và buông tay để anh ra đi được DLVT viết rất hay. Cô ấy nhận ra mình ích kỷ, yêu thương một người không phải là giam cầm người đó bên mình mà phải để người ấy tự do tìm hạnh phúc, tình yêu đặt nhầm người thì phải tự mình chịu trách nhiệm. Toàn bộ suy nghĩ của Hàn Mạt về cuộc tình này rất hay. Chỉ là mình không thích diễn biến tâm lý của Nặc Hàn. Nếu truyện nghiêng về HE dành cho Thâm Nhã và Nặc Hàn thì hay hơn.
Rating: 3.5