Bài gốc: BTS Aren’t That Big In The U.S.
r/unpopularkpopopinions
u/blvcksnow
Tôi là một fan cứng cựa của BTS từ hồi đầu 2016, và xin cam đoan họ là nhóm nhạc K-pop duy nhất tôi thích, nhưng tôi không nhận mình là một ARMY đâu vì những người trong fandom này đều quá quắt, tiêu cực và ảo tưởng sức mạnh. BTS thật ra không hề nổi tiếng trên đất Mỹ tới mức như fan nghĩ. Tất nhiên là người ta có thể biết đến cái danh BTS, nhưng mặt mũi hay nhạc nhẽo thì không, và bọn họ không hề tôn trọng nhóm như những nghệ sĩ thực thụ. Trời ơi cứ 10 người nhắc tới BTS thì có 9 người đang đem nhóm ra cười cợt đấy ạ. Họ bị vây quanh bởi sự bài ngoại*, còn fan thì bị quy chụp thành một đám con gái trẻ trâu chỉ biết hò hét, thế là nhóm càng không được nhìn nhận một cách nghiêm túc. Nhiều người tưởng rằng nhóm đang thống trị nền âm nhạc Mỹ, nhưng ngoài phạm vi thể loại nhạc của nhóm thì còn lâu. K-pop đúng là đã phát triển nhưng ở trời Tây thì nhìn chung chả ai xem nó ra cái gì hết. Tôi hơi bối rối với mấy người thích sống trong cái bong bóng huyễn hoặc đó nha. Thấy nhục giùm lúc chứng kiến cái vụ đòi quyền lợi xứng đáng cho nhóm ở Grammys. Đầu tiên là tức giận khi nhóm quay vào ô mất lượt và ra về với không đề cử, rồi sau đó quá nhiều ARMY hành xử như thể BTS có đặc quyền được diễn riêng và quay sang hạ bệ những nghệ sĩ khác ở đó. Bọn họ đang mong đợi cái quái gì vậy? Giải Grammy là sân chơi dành cho những nghệ sĩ phương Tây. BTS có cơ hội để tỏa sáng đã là tốt lắm rồi, thế mà còn trông mong hẳn một sân khấu solo hay tới độ đề cử một nhóm mà công chúng không hề thích? Tỉnh táo lại mấy bạn ơi. Yêu BTS thì yêu đó, nhưng mấy người đừng phải rõ ràng chứ. Nhóm có chỗ đứng trên đất Mỹ thật, nhưng việc tâng bốc quá đà về thành công vượt trội của BTS so với mấy idol K-pop thông thường thì trông rất là phiền.
T/N: hành vi sợ hãi, không tin tưởng và chống đối người, văn hóa hay điều gì thuộc về sắc tộc khác với mình.
u/sugataee (38 points)
Phải nói chủ đề này ít nhiều liên quan đến vấn đề trọng nam khinh nữ đấy. Sở thích hay là gu âm nhạc của phái nữ/ khán giả nữ trẻ đều bị công chúng chế nhạo và xem nhẹ, như thể đó chỉ là “cơn quá khích điển hình của đàn bà ”.
Dân Tây thường chuộng, hoặc ít nhất là tụi nó thích ra vẻ chuộng “tính chân thật”, “chính thống” thay vì kiểu nghệ sĩ “giả tạo”, máy móc… hai điểm đặc trưng của K-pop.
Bất kể mọi ảo tưởng của chúng ta về BTS là như thế nào đi chăng nữa, thì sự phát triển của K-pop ở đây vẫn còn rất hạn chế. Fandom của tụi mình bự, quyền lực và hay to mồm thật đấy nhưng đối với công chúng, nhóm không phải là cái tên được người người nhà nhà biết đến nhiều như Taylor, Ariana, Kanye, Spice Girls v.v…
u/drishya136 (0 points)
Vị đồng chí nào đó, hãy giải thích cho tui vì sao các nhóm nhạc nam lại không được chào đón được không dzậy? Kiểu như có lý do gì cụ thể không? Nếu nhóm nhạc nam, hoặc tính cả nhóm nữ đi, tự làm nhạc thì liệu họ có tiếp tục bị ghét như vậy không?
>u/kyevin-garvey (81 points)
Mọi người hay rập khuôn rằng fan của một nhóm nhạc nam là kiểu các em gái tuổi teen đụng gì cũng mê mệt. Rồii thế là mọi người thường quy chụp người hâm mộ boyband thì không có gu và xem thường họ luôn. Hầu hết tụi Mỹ làm đíu gì biết tường tận K-pop phức tạp như nào, nên họ làm sao hiểu rõ một nhóm nhạc tự thân vận động trong khâu làm nhạc thì ấn tượng ra sao, cho nên chuyện biết sáng tác cũng không quan trọng mấy.
>> u/Nissl (51 points)
Bổ sung cho lầu trên, nước Mỹ còn ám ảnh với “tính chân thật” nữa… hiểu kiểu gì thì hiểu. Phải nhắc tới những cuộc chiến không hồi kết về việc rapper nào thuê người viết lời giùm; tay rock nào đạo đức giả hay bán tâm lấy tiếng; ngôi sao nhạc pop nào là con rối hoặc đi cửa sau, hoặc ai chỉ biết chạy theo trào lưu. Trong mắt công chúng, chẳng có gì giả tạo mà dễ thấy hơn một nhóm nhạc “ra lò” dưới tay của những ông lớn nào đấy.
Nước Mỹ cũng là vùng đất màu mỡ cho những “mầm non” độc diễn phát triển, nói chung thì họ không có lòng tin với nhóm nhạc, Một ban nhạc thành lập từ những bạn học cũ tình cờ gặp lại thì còn xem được, rồi á mà nhóm nổi hơn xíu là ta dễ quy chụp rằng thành công đấy là nhờ vào một thành viên nổi bật, và phần còn lại chỉ tổ kéo chân sau. Mình nghĩ một số nguyên nhân xuất phát từ nguồn gốc Thanh giáo* của chúng mình, và ý niệm đề cao những người chỉ huy/người có tầm quan trọng được Chúa lựa chọn. Cũng như là những người mạnh mẽ, xung phong chiến đấu mở rộng lãnh thổ Hoa Kỳ khi thực dân Châu Âu đến chiếm vùng đất này.
T/N: Thanh giáo là một trào lưu tôn giáo khởi phát ở Anh, thuộc Cơ Đốc giáo, chủ trương sống khắc khổ theo giáo huấn của Kinh Thánh.
>u/ shellythegoat (23 points)
Lý do công chúng thường không đặt các nhóm nhạc nam vào mắt là vì đối tượng khán giả của những nhóm này là con gái và phụ nữ trẻ. Mà giới nữ thì hay bị dòm ngó, dè bỉu. Bất kì cái gì nhắm đến nữ giới tuổi teen hay đôi mươi đều mang tiếng là tồi tệ, không chân thật, không thuận mắt, nông cạn và không có giá trị gì. Tại sao á? Có trời mới biết ấy. Nhưng, bằng lý do nào đó, xã hội này cho rằng sở thích, tình cảm, lòng mến mộ của những thiếu nữ tuổi teen đều vô nghĩa.
“Fan của họ toàn là mấy con nhóc mới lớn mà thôi” chính là một lời lăng mạ, và dù đối tượng bị nói đó là ai đi chăng nữa, thì họ cũng phải có một lượng khán giả nam đáng kể (tốt hơn nữa là đứng tuổi) thì mới có quyền được công chúng đánh giá đúng khả năng.
u/hiphoepreaper (60 points)
Vấn đề cần nói ở đây là những fan nghĩ rằng BTS ở Mỹ khủng lắm và bảo rằng giải Grammy cần mí anh giai chứ mí ảnh đâu cần giải đó đâu, dạ họ méo có sống ở Mỹ. BTS xịn thiệt, và chắc chắn nhóm là huyền thoại ở K-pop nhưng K-pop vẫn là một thể loại khá kén khán giả, chứ chưa được đến tầm đại chúng ở Mỹ đâu.
Sự hiện diện của BTS trên đất Mỹ hoàn toàn là nhờ vào sức mạnh fandom cả đấy.
u/ShawnandAngela (22 points)
Tồi tệ hơn là chính cái cách ARMY hành xử trên mạng có thể đã “thêm dầu vào lửa” cho thành kiến của công chúng với BTS và âm nhạc của nhóm. Khá là chắc kèo các fan này đã dọa cánh nhà báo sợ chết khiếp, và sau cảnh tượng những nghệ sĩ như Wale, Lil Nas X, v.v… bị đem đi tế, hẳn những nghệ sĩ khác sẽ phải cân nhắc lại việc hợp tác với nhóm trong tương lai.
u/RabbitJP (9 points)
Tui là một ARMY độc lập từ 2013. Không có họ hàng gì với mấy mẹ Ami atsm ngoài kia nha. Tui biết đến nhóm thông qua âm nhạc. Từ những thay đổi trong concept đến phong cách tổng thể trong suốt một thời gian dài. Hiện tại họ đang hướng về thị trường phương Tây hơn bao giờ hết. Điều này không được tính toán từ trước, nó chỉ xảy đến thôi. Tôi cho rằng nhóm cũng nổi đó, nhưng chưa đủ để ai ai cũng biết đến. Dân phương Tây ở đây không biết rõ về từng thành viên đâu, họ chỉ biết đến các chàng trai với tư cách là một nhóm, kiểu là BTS chung chung thôi. Tui chú ý đến điều này nhiều lần lắm rồi. Lấy ví dụ những kiểu bài viết thường nhắc đến họ toàn sẽ có nội dung tìm info như “ Ô kìa chàng trai bận áo đen”, “Em thích chanh, thích chờ anh tóc xanh”, “Chàng trai bay bay tóc hồng”. Tôi thấy đáng buồn là BTS chỉ như xu hướng nhất thời ở Mỹ BTS. Xu hướng sinh ra để lôi kéo sự chú ý, và BTS thì thỏa mãn được điểm đó. BTS được nhắc đến ở đâu là ở đó có nhiều sự phấn khích và lượt bàn tán, vậy nên tất nhiên những người dẫn chương trình truyền hình hay show âm nhạc vốn sống nhờ lượt rating sẽ hay nhắc đến họ. Bây giờ nói đến những chuyện xoay quanh giải Grammy, tôi tin là ở đây có nhiều fan nhìn nhận sai. Họ nghĩ rằng BTS “muốn gì được đó” nhưng ú ù ở đây chúng tôi không làm vậy đâu quý dị. Nó có thể đúng ở Hàn (hồi mới đầu cũng không có vậy nha *khụ khụ*, nhưng giờ thì có). Cho nên dù có muộn màng thì nhiều người cũng nên tìm hiểu ngành công nghiệp giải trí của Mỹ vận hành sao. Nhưng tôi cá là nửa số fan sẽ chẳng bao giờ ngấm được điều này. Cá nhân tôi thích thấy mấy anh tình cờ được nhắc đến ở Mỹ. Nhưng họ định tiếp tục làm vậy đến bao giờ? Nó cứ kiểu như “BTS làm cái này, làm cái kia, BTS đến chơi nơi này, BTS đến thăm chỗ kia, BTS mặc mấy đồ gì”. Nó cứ tái diễn suốt. Thử nghĩ đến cảnh ấy xem. Còn tôi thì thấy quá đủ đến mức bắt đầu thắc mắc liệu điều này sẽ kéo dài đến bao giờ nhỉ. ĐẠI HÀN DÂN QUỐC và HỢP CHỦNG QUỐC HOA KỲ CÓ NỀN ÂM NHẠC HOÀN TOÀN KHÁC NHAU, HAI THẾ GIỚI CÁCH BIỆT ĐÓ. Vì thế mới nói, BTS CHỈ LÀ XU HƯỚNG, MỘT XU HƯỚNG PHỔ BIẾN ĐƯỢC CHÚ Ý VÀ BÀN TÁN thôi à.
u/ChubbyCC (7 points)
Mị từng nói điều này từ, cái hồi BTS mới bắt đầu làm ăn ngon nghẻ ở đây rồi. ARMY nghĩ rằng BTS sẽ thay đổi cục diện hiện tại ở Mỹ luôn cơ. Ôi fan đã đặt quá nhiều kỳ vọng vào nhóm.
Mấy bạn cũng thấy cái cảnh những nghệ sĩ da màu bị ngược đãi suốt rồi đó, năm nào họ cũng bị hắt hủi ở những lễ trao giải lớn kia kìa. Nếu những nghệ sĩ da màu ấy vẫn còn đang trầy trật chiến đấu vì một nền âm nhạc đa dạng sắc tộc hơn thì đám người da trắng thay đổi cách nhìn chỉ vì một nhóm nhạc K-pop đâu. Những người gác cổng của nền công nghiệp âm nhạc* này sẽ không để cho nhóm thành công đâu. chấm hết.
T/N: Những người có tiếng nói và sức ảnh hưởng trong ngành âm nhạc, có quyền quyết định bài nhạc nào đủ hay để được phép lan truyền và được nghe bởi công chúng. Họ được gọi là những người gác cổng.