Sau nhiều ngã rẽ cuộc đời, cuối cùng tôi có công việc, sự nghiệp tốt, phát triển và làm chủ được cuộc đời mình. Thế là tôi lại mong tìm kiếm một nửa yêu thương và đã gặp được em, cô gái dịu dàng, ngọt ngào theo cách rất riêng. Phải thừa nhận, tôi yêu một cách say đắm, dẫn đến hệ quả là chỉ ba tháng yêu và sau khi chia tay đến nay đã được hai tháng, tôi tìm hiểu, làm quen nhiều cô gái nhưng đều không thể vượt qua bóng hình người cũ. Không phải những cô gái mới không tốt, có người đẹp hơn, có bạn tốt hơn, có người lại dịu dàng, mỗi người mỗi vẻ nhưng tôi chỉ nhắn tin được 1-3 ngày là ngưng.
Tôi chưa thể quên được người yêu cũ, nhớ đến em lại chạnh lòng, nhắn tin cho em thì bặt vô âm tín, nhìn ảnh em lại khóc. Ngày qua ngày cứ như thế, tôi không rõ sẽ tiếp diễn tới khi nào, vì càng lâu lại càng nhớ chứ không thấy nguôi ngoai chút nào. Tôi thử tìm nhiều cách, đều không hiệu quả, trong đó có cả cách tìm người yêu mới, nhưng lại thấy rất nản khi phải bắt đầu lại từ đầu, hơn nữa còn bị ám ảnh bởi hình bóng của người yêu cũ, khiến tôi bế tắc.
Phải nói em là điểm nhấn cho cuộc sống của tôi. Trước khi quen em, tôi vẫn ổn, nhưng sau khi quen em, tôi mới viên mãn, để khi em đi thì để lại sự trống rỗng đến vậy. Em đến như “vẽ rồng điểm mắt” cho cuộc sống của tôi, cho tôi mục tiêu sống, lý do để phấn đấu hơn nữa, một bến bờ hạnh phúc. Chuyện ở trên đời thật kỳ lạ, yêu nhau nhưng lại không đến được với nhau là có thật, không drama như trong phim là gia đình cấm cản, không phải rào cản về tài chính, rào cản lại là tính cách.
Em hoạt bát, năng động, vui tươi; tôi lại trầm lắng, ít giao tiếp, ít trải nghiệm, dễ nóng giận và vội vàng, hấp tấp. Về việc dễ nóng giận và vội vàng, hấp tấp, tôi đã, đang và sẽ khắc phục. Việc ít giao tiếp, theo quan điểm của mình, tôi chỉ muốn dành thời gian cho gia đình, người thân, người yêu thay vì bạn bè nên chỉ có đồng nghiệp chứ không có bạn bè. Việc ít trải nghiệm, thực sự tôi có kế hoạch riêng của mình, muốn học tập, trau dồi bản thân, tập trung vào công việc. Việc đi chơi đây đó, ăn món này món kia chỉ dành cho những lúc đi cùng người yêu để trải nghiệm. Em lại chê tôi là thiếu trải nghiệm, chắc cũng đúng vì lần đầu và cũng là lần duy nhất chúng tôi thân mật, kết quả không được tốt, cụ thể tôi không tiện nói.
Biết rằng không hợp sẽ không hạnh phúc, nhưng tôi nguyện gọt đi những phần không hợp ấy vì yêu em, nhưng lại nhận được câu trả lời là sự lưỡng lự, em nói tình yêu sau chia tay sẽ không như lúc đầu. Tôi hiểu và chấp nhận nhưng em thì không. Và thế là đôi mình chia xa.
Người ta nói, rảnh rỗi sinh nông nổi, nếu một ngày rất bận rộn, tôi sẽ quên được em tạm thời, nhưng nếu một ngày thảnh thơi, tôi lại nhớ đến em. Chạy bộ cũng nhớ em, học cũng nhớ em, ăn cơm cũng nhớ, đi xe cũng nhớ. Đã xóa ảnh của em, xóa tin nhắn, block cả em nhưng không quên được em. Tôi định ra ngoài một chút, gặp gỡ những cô gái mới, nhưng lòng chưa quên người cũ thì có gặp ai rồi tiến xa hơn cũng khổ cho họ.
Ngày qua ngày, tôi nghĩ mình sẽ khá hơn nhưng không, tôi ngày càng bế tắc, bế tắc tình yêu và bắt đầu làm bế tắc luôn cả công việc. Với tôi, công việc là niềm vui, là người bạn đồng hành suốt bốn năm trời, cũng là người con mà mình nuôi dưỡng bấy lâu. Người ta nói đàn ông có sự nghiệp, sợ gì không có người yêu. Tôi thấy ngược lại, có sự nghiệp nhưng lại tương tư một người, sẽ không là vấn đề cho đến khi nỗi tương tư ấy làm bế tắc cả công việc, cuộc sống của mình.
Tôi chỉ có một mong ước, một hậu phương vững chắc, một ngôi nhà để về, một nơi để gửi gắm tình yêu và nhận được sự ấm áp, một hạnh phúc nho nhỏ. Điều tôi cần làm là học tập, sống và làm việc thật tốt, khắc phục những khuyết điểm, phát huy những ưu điểm, quên người yêu cũ, sẵn sàng đón nhận tình yêu mới. Nói thôi chứ làm thật khó, quên một người đã khó, quên người yêu cũ càng khó hơn, quên mối tình đầu càng khó hơn nữa. Nhưng khó cỡ nào cũng phải làm, vì không buông được chấp niệm, cuối cùng cũng sẽ sống cuộc đời bi kịch.
Tôi rất mong nhận được những lời khuyên chân thành từ các độc giả từng như tôi và thoát ra được vòng luẩn quẩn này. Tôi muốn tham khảo, không phải vì áp dụng mà vì để cảm nhận được sự đồng cảm, người không sợ khó, chỉ sợ trên thế giới chỉ có một mình, rất cô độc. Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc bài của tôi. Chúc mọi người một ngày tốt lành.
Trần Quang
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc