Đọc truyện Một quả mai không giải được cơn khát full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Một quả mai không giải được cơn khát, Một quả mai không giải được cơn khát review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.
VĂN ÁN
Khi cô bị ức hiếp, anh bẻ gãy hai chiếc răng cửa của tên dám bắt nạt cô, rồi nắm chặt tay cô nói: “Chỉ anh mới có thể ức hiếp em.”
Ngày cô nhận được thư tình, anh đã xé nát nó trước khi cô kịp đọc, rồi trịnh trọng nói với cô: “Học hành là trên hết, không cho phép yêu sớm.”
Mỗi ngày anh đều đưa cô tới trường, đón cô về nhà, ăn cơm cùng cô, giúp cô làm bài tập, thậm chí còn đem theo cô mỗi lúc đánh nhau.
Thứ bảy này, thời tiết rất đẹp, vô cùng thích hợp để đi đăng ký kết hôn. Cố Kiều về nhà, chuẩn bị lấy trộm sổ hộ khẩu. Giang Cầm đã nói từ đầu rằng không cho cô kết hôn sớm, đợi lớn thêm một chút, có kinh tế cơ bản của riêng mình, rồi mới cân nhắc tới việc lập gia đình. Vì vậy cô vẫn luôn không có ý định mượn sổ hộ khẩu ở chỗ Giang Cầm, nếu nói e rằng sẽ lại xảy ra cãi vã.
Trong nhà không có ai, Giang Cầm và Cố Kiến Nghiệp đều đang tăng ca ở nhà máy. Cố Kiều vào phòng ngủ của Giang Cầm, nhìn tứ phía, quan sát vài nơi thích hợp để cất hộ khẩu. Cô chưa từng lấy trộm bất cứ thứ gì, mặc dù thứ đó thuộc về gia đình cô.
Nếu tính kĩ ra thì thực chất cô có lấy trộm một lần, vào khoảng năm sáu bảy tuổi, đã lén lút ăn trộm một viên kẹo hồ lô ở tiệm tạp hóa, sau đó bị Trình Chu bắt được, anh đã đánh cho cô một trận, là đánh thật sự, khiến mông cô đỏ hết cả lên. Từ đó, cô không lấy trộm bất cứ thứ gì nữa.
Tủ bàn cạnh giường đã bị khóa, Cố Kiều lấy một sợi dây thép nhỏ, chọc hai ba cái đã mở được rồi, rất thuận lợi lấy được sổ hộ khẩu.
Trình Chu đang ở ký túc, các bạn nghe tin anh đi đăng ký kết hôn, ai nấy đều ngạc nhiên đến mức suýt nữa thì rớt luôn quai hàm xuống đất.
Từ Hoài Nam nằm trên giường nghiêng người sang nhìn Trình Chu: “Không phải nói sẽ bay nhảy thêm hai năm nữa sao?”
Trình Chu vừa nói vừa chỉnh lại áo sơ mi trên người: “Đăng ký trước đã, hôn lễ thì hai năm nữa mới tổ chức.”
Từ Hoài Nam nhìn lên trần nhà, ánh mắt trống rỗng: “Tôi còn tưởng mình sẽ kết hôn sớm hơn cậu cơ.”
Trình Chu mỉm cười: “Một tên cẩu độc thân như cậu thì sớm kiểu gì?”
Từ Hoài Nam mỉm cười: “Không phải tiệc hôn lễ của cậu hai năm nữa mới tổ chức sao, vậy thì tôi chắc chắn sẽ sớm hơn được cậu, chính là nhờ vào vẻ đẹp trai ngút trời của anh Nam này của cậu đó.”
Điện thoại của Trình Chu bỗng đổ chuông, là Tô Ngộ Tình gọi tới, cô ấy nghe nói anh sắp đăng ký kết hôn nên gọi tới để chúc mừng. Anh gọi một tiếng em Tình, sau đó ra ngoài ban công nói chuyện.
Từ Hoài Nam nhảy xuống giường liếc nhìn Trình Chu, rồi khoác lấy cổ anh, cười nói: “Anh tiểu Chu, rốt cuộc là anh có bao nhiêu cô em gái tốt vậy hả?”
Ngữ điệu của tên cẩu độc thân này có hơi chua ngoa.
Trình Chu hất tay Từ Hoài Nam: “Giới thiệu một người bạn gái cho cậu, thế nào? Chính là người vừa gọi điện cho tôi, hiện tại đang học ở Học viện Mỹ thuật.”
Từ Hoài Nam dựa vào bàn học, cười, đùa: “Có xinh không, gợi cảm không, lúc kêu có lớn tiếng không?”
Cứ thế cho đến một ngày, trong lớp có một học sinh mới chuyển tới, tan học cậu ta đưa cô về nhà, mời cô ăn cơm, làm bài tập cùng cô. Lúc này, anh mới bắt đầu hoảng sợ…
——-
Đây là câu chuyện yêu chiều từ nhỏ tới lớn của đôi thanh mai trúc mã.
Anh đã tận mắt chứng kiến quá trình cô trưởng thành, anh đã được ngắm nhìn mọi dáng vẻ của cô.
Bạn có muốn đọc thêm truyện: Sau ly hôn mỗi ngày tôi đều biến nhỏ