Các xương vùng chậu sắp xếp, liên kết với nhau theo một vòng tròn lớn, do đó khi xuất hiện vết nứt/gãy ở một vị trí nào đó thì thường có các tổn thương đi kèm theo như đứt, rách dây chằng ở một vị trí khác. Bác sĩ sẽ thăm khám và dựa vào kết quả cận lâm sàng hình ảnh gãy xương chậu để xác định chính xác và phân loại thể gãy. Việc phân loại sẽ phụ thuộc vào các yếu tố như: hướng xương gãy, lực tác động gây gãy xương và mức độ toàn vẹn của cấu trúc xương chậu sau khi có chấn thương. Hiện nay, gãy xương chậu thường được phân thành 2 loại như sau:
- Gãy xương ổn định: Gãy xương chậu loại này nghĩa là bệnh nhân thường chỉ có 1 đường gãy ở khung xương chậu, đồng thời các đầu xương gãy không bị di lệch, vẫn nằm đúng vị trí. Nguyên nhân dẫn đến gãy xương chậu ổn định thường do các tác động ngoại lực thấp;
- Gãy xương không ổn định: Thể chấn thương khung chậu này thường nặng và phức tạp hơn, hình ảnh gãy xương chậu sẽ có từ 2 đường gãy trở lên và các đầu xương gãy di lệch khỏi vị trí ban đầu của nó. Đa số nguyên nhân dẫn đến gãy xương chậu không ổn định là do các tác động ngoại lực rất lớn.
Ngoài ra, tương tự các loại gãy xương ở vị trí khác, gãy xương chậu cũng được phân chia thành gãy xương hở và gãy xương kín.
- Gãy xương hở là tình trạng xương vừa bị gãy, đồng thời còn xuất hiện vết thương hở ngoài da;
- Gãy xương kín là trường hợp xương chậu gãy và hoàn toàn không có tổn thương ngoài da.
Trong 2 loại trên, mức độ nghiêm trọng của gãy xương chậu hở cao hơn vì nguy cơ nhiễm trùng (đặc biệt là nhiễm trùng lan đến xương) do vết thương ngoài da. Do đó, người bệnh cần được xử trí ngay lập tức khi gặp phải dạng gãy xương này.