Thể loại: Đam mỹ, giới giải trí, 1×1, khế ước tình nhân, ôn nhu quỷ súc công x nhị hóa nhân thê thụ, hài, ấm áp.
Tình trạng: 457 chương chính văn + 3 phiên ngoại. (chương ngắn cực nên không có lo dài quá mệt không đu được nhé)
Quyển 2: Gửi cậu nghệ sĩ ngốc nghếch đáng yêu.
À hú à hú. Bởi vì mị đang cực kì stress, với những chuyện đang xảy ra trong cuộc đời mị hiện tại, (mị sẽ không nói ở đây), mị đã tìm một truyện nào đó thiệt là ấm áp, thiệt là hài.
Và cuộc đời xô đẩy mị đến với bộ truyện siêu siêu đáng yêu này. Trời má ơi, phải highly recommend các cô, các thím, các bạn, các dì. Hiện giờ mị đang vừa ngồi cày nốt đoạn cuối vừa lạch cạch gõ cái review này.
Bạch tiên sinh, Bạch Ân, có lẽ không phải mẫu người sạch như trong hầu hết các truyện khác. Bạch tiên sinh lắm tiền nhiều của, làm ăn kinh doanh cũng không sạch, còn mắc chứng tâm thần phân liệt tính cố chấp, nhiều lúc ra tay tàn độc phát sợ. Hơn nữa, Bạch tiên sinh là một đại gia 39 tuổi, có một thằng con trai lớn không hề ngoan ngoãn đáng yêu mà lại còn thích bày trò đùa dai. Trịnh Hòa, một diễn viên hạng hai, đã 28 tuổi sắp giải nghệ vì quá mờ nhạt, nhan sắc cũng chỉ tầm thường ở cái tuổi không còn là thanh niên, diễn xuất lại chẳng hề được đào tạo trường lớp gì cả và lại ít có cơ hội. Nhưng Trịnh Hòa thuộc trường phái lạc quan, cực kỳ thành thành thật thật. Cuối cùng Trịnh Hòa bèn quyết định tìm một kim chủ để hi vọng. Nếu biết trước được hai nhân vật chính như thế, chắc mị quay đít bỏ đi rồi. Bởi vì một vài lí do, ừm, có lẽ không cần nói đâu. Cơ mà ngay từ đầu đọc truyện đã không biết gì, rồi từ từ chìm đắm vào cái thế giới mà tác giả tạo ra. Không có sự ngược, không có sự quá trớn bạo lực, thật tình truyện đáng yêu phải biết luôn. Các mẹ nào thấy cái review này của mị thì nhất định phải đọc nhá!
Trịnh Hòa quen biết Đào Tiệp, là nữ nghệ sĩ, có rất rất nhiều kim chủ chống lưng. Đào Tiệp giới thiệu Trịnh Hòa đến cuộc gặp mặt có Bạch tiên sinh để cậu ra sức quyến rũ. Thực ra Bạch tiên sinh trước đây cũng từng bao nuôi một cậu diễn viên, nhưng vị kim chủ này quan trọng vấn đề sạch sẽ, lại rất tàn nhẫn. Chuyện tình nhân cũ bị thế nào, Trịnh Hòa đương nhiên không biết. Lần đầu gặp, mon men đến cạnh Bạch tiên sinh, ngây ngây ngô ngô, lại còn đấu tranh với tiểu nam sinh chỗ cạnh kim chủ, còn mặt dày ngồi lên đùi người ta. Sau đó thì 419, rồi còn tưởng là Bạch tiên sinh không thích mình, Trịnh Hòa vẫn là thành thực nghỉ làm diễn viên, đi làm nhân viên cho một studio. Rồi Bạch tiên sinh đã sinh hứng thú với Trịnh Hòa, cũng đối đãi như tình nhân. Dần dần thì thành yêu. Trịnh Hòa từ việc ham muốn người đàn ông tuyệt vời ấy, rồi thì yêu rồi thì gắn bó. Bạch tiên sinh chẳng biết từ bao giờ lại không thể rời ra Trịnh Hòa, ngài cứ ôn nhu dịu dàng bên Trịnh Hòa như thế, cưng chiều cậu. Có chăng thi thoảng Bạch tiên sinh có hơi phát bệnh tí, lại thành dở dở điên điên nổi tính chiếm hữu với Trịnh Hòa, tóm lại là không có gì kiểu kiểu cãi nhau to cả.
Tuyến nhân vật phụ cũng rất rất là hài. Ví dụ như con chó Husky được Trịnh Hòa đem về nuôi, chỉ vì cậu ngã hỏng cái hàng rào trang trí của cửa hàng thú cưng, cuối cùng sóng gió thế nào con chó được đặt tên là “Trịnh Hòa”. Cả cậu con trai của Bạch tiên sinh cũng không phải người xấu, chỉ là một thiếu niên còn ương bướng lắm trò thôi. Rồi như người quản lí cũ của Trịnh Hòa, là Thành thiếu, là trúc mã trúc mã cùng Tống Nhiên. Hai người năm Thành thiếu 16 tuổi phát sinh quan hệ, sau này làm loạn một hồi, Tống Nhiên kết hôn với nữ rồi ly hôn sau 4 ngày, rồi sau đó cứ thế bám lấy Thành thiếu đòi hỏi, rồi đỡ cho Thành thiếu một nhát dao mà hai người chính thức bên nhau, cùng nhau lập nghiệp. Hay như cô diễn viên Đào Tiệp, đi theo bao nhiêu kim chủ bao nuôi, nhưng cũng thật sự mong muốn có một bến đỗ hạnh phúc. Hay như đôi tình nhân Mạt Mạt và KUY, cặp đôi đồng tính từng đến studio mà Trịnh Hòa làm việc, sau này Mạt Mạt còn tham gia phim chung với Trịnh Hòa, là bạn bè vui vẻ với cậu. Rồi cả mấy người tay chân cho Bạch tiên sinh như Tang Bắc, như Kiệt tử, như Trần Minh, hay DY đều được xem ân ái của đôi chính, thi thoảng lại choáng váng với việc hai người thật “sung”, rồi thì bất ngờ trước sự thay đổi của Bạch tiên sinh từ khi gặp Trịnh Hòa. Trong truyện còn có Âu Dương Chí tính tình nóng nảy, ghét Trịnh Hòa, mà cũng chỉ vì lỡ chạm môi với cậu mà bị Bạch tiên sinh xử lí một trận. Rồi Vương Kiệt, si mê Bạch tiên sinh, kiểu hơi điên loạn ấy, Vương Kiệt làm Âu Dương Chí hủy dung nhan, lại suốt ngày kè kè ở bên than thở về cái sự thất tình của mình. Tóm lại là mị thấy Vương Kiệt là kẻ dở hơi nhất luôn.
Đây là vạch phân cách lảm nhảm đó. Thường thì mấy bộ mị thích là mị sẽ cap màn hình chíu chíu những đoạn thích xong ngồi tụng lại. Truyện này thì nhiều quá là nhiều nên là chắc khá dài đấy, mặc dù nó đáng lẽ ra dài hơn.
Không cần đọc cũng được, vì mị chỉ muốn giữ lại mấy thứ mị thấy hay ho thôi. Sau này mị tự đọc lại ấy =))).
Từ lúc bắt đầu thành kim chủ cho Trịnh Hòa, Bạch tiên sinh luôn ôn nhu với cậu. Thề luôn, mị thề bằng mạng sống là lúc méo nào cũng ôn nhu, à trừ mấy lúc tự nhiên tâm thần phân liệt thì có pha chút dẩm dẩm thôi nhé. Hơn nữa Bạch tiên sinh chính là một kim chủ nhiều tiền, còn Trịnh Hòa là một người tâm tư đơn thuần, lại còn hơi ngốc.
Lúc Bạch tiên sinh tặng Trịnh Hòa đồng hồ đắt tiền, Trịnh Hòa đã nói: “Thực ra ngài không cần tặng em đồng hồ, quy ra thành tiền đưa em là em vui rồi.”
Bởi thế nên đã có cuộc đối thoại
“Kim cương bên trên là giả, nếu em thích tôi có thể đưa đồ thật.”
“… Mấy cara?”
“Tôi nghèo lắm, em chọn cái nào rẻ rẻ thôi.”
Trịnh Hòa nhìn nhầm hai người đàn ông xxoo, thấy một người có hình xăm y hệt Bạch tiên sinh thì ghen, rồi vị kim chủ thần thông quảng đại biết được. Và thế là … “Bạch tiên sinh dịu dàng hôn lên gương mặt cậu, ôm đầy thỏa mãn nói: “Vậy nên, đừng ghen, được không?”
“Haha, chẳng phải là em ỷ vào ngài thích em sao.”
“Trước giờ tôi đâu có thích em.”
“Bạch tiên sinh, da mặt mỏng quá là không ai thích đâu.”
“Bạch đại ca, Bạch đại gia, hôm nay là Giáng sinh, chẳng phải ngài rất bận sao? Để em nghỉ ngơi một ngày có được không?”
“Mịa nó! Ngày nào thấy em cũng bị tinh trùng lên não, sớm muộn gì cũng suy thận! Đến đây đi! Ngài có giỏi thì vác súng ra chiến trường đi!”
À lại nói, Bạch tiên sinh là con lai, y như teenfic ấy. Cha là con lai Trung – Nhật, mẹ là Nga – Úc, bà nội có một phần ba của Bồ Đào Nha, ông nội là con lai Trung – Úc. Ông bà ngoại đều là người Úc, mẹ của Bạch tiên sinh có dòng máu của ít nhất 12 quốc gia. Chậc chậc, mệt đến nỗi không ngồi phân tích được cái sự vô lí vãi chưởng này luôn.
Lại quay lại với cái tình vãi cả chưởng của hai người.
“Bạch tiên sinh, ngài muốn nửa kia của mình như thế nào?”
“…Nhiệt tình.”
“Vậy ngài thích loại hình như thế nào?”
“Đương nhiên là bền bỉ lúc lên giường.”
“Cuối cùng, ngài thích em không?”
“Không phải…”
“Không phải em thì là ai chứ!” (Câu này Trịnh Hòa ném di động đi nên không nghe thấy T^T)
Chuông điện thoại của Bạch tiên sinh là giọng của Trịnh Hòa: “Bạch tiên sinh, Bạch tiên sinh thông minh ơi, điện thoại ngốc ngốc của ông kêu này, mau tiếp điện thoại nào ~.”
Ngay cả ông tướng con trai của Bạch tiên sinh cũng quý Trịnh Hòa.
“Ba, từ nhỏ đến lớn, lần đầu tiên con mới biết ba rất có mắt nhìn người, về sau nếu chán Trịnh Hòa rồi, nhớ để lại cho con.”
Rồi chuyện cầu hôn của hai người. Cũng là khi Bạch tiên sinh phát bệnh, xong đem Trịnh Hòa trói lại, còn dí súng vào đầu hỏi cậu định rời bỏ ông hay không. Mà trong cái tình huống kì quặc ấy lại cũng là màn cầu hôn, một người có bệnh thần kinh, một người não chậm hiểu. Hết biết luôn.
Chuyện come out của Trịnh Hòa khá dễ dàng. Mặc dù Trịnh Hòa vẫn nơm nớp lo sợ nhưng ai mà biết được, giới tính của Trịnh Hòa đã là bí mật mà cả nhà đều biết, từ lúc 3 tuổi đã muốn làm cô dâu, nếu không được thì gả cho chú rể, còn nói không thích mấy bạn nữ.
Rồi lúc Trịnh Hòa giận Bạch tiên sinh vì không có đính hôn mà làm luôn lễ kết hôn, nhưng Bạch tiên sinh lại không biết lí do giận dỗi.
“Buông em ra!”
“A, giờ có thể nói cho tôi biết, sao đột nhiên em lại giận không?”
“Ông không biết à?”
“Chuyện này… tôi đáng lẽ ra phải biết sao?” “Hay tối qua tôi dùng sức mạnh quá?”
Làm nhân viên tay sai cho Bạch tiên sinh khá là khổ, nhất là vị bác sĩ thích chửi bậy. Bởi vì nhiều lúc phải theo dõi camera để đảm bảo an toàn, mà hai người còn hai phát sinh chuyện tình cảm ấy ấy. Nhất là lúc Bạch tiên sinh phát bệnh tâm thần là đúng kiểu chiếm hữu như gì.
Vị bác sĩ mở thư mục Tư liệu bệnh nhân ra, bên trong chứa đầy các đoạn video. Tang Bắc mở bừa một cái: Trịnh Hòa bị cột lại bằng vòi hoa sen, Bạch tiên sinh nâng chân cậu lên rồi “phập phập phập”. Khuôn mặt Tang Bắc khẽ giật giật, anh khiếp sợ nhìn bác sĩ: “Ông dám lưu trữ mấy đoạn clip này của Bạch tiên sinh? Lại còn cắt ghép, chế biến làm thư mục riêng?” Ông ta khụ một tiếng, khuôn mặt đỏ bừng, trợ lí thản nhiên đáp: “Để chữa bệnh.” Nói xong lại mở một đoạn video khác ra… Trong đoạn video đó, Trịnh Hòa còn bị ‘bắt nạt’ ghê hơn nữa.
Hai người lo lắng nguy hiểm do làm ăn, nên ngày nào cũng 24h bật cuộc gọi video.
Kiệt tử cực kỳ khinh bỉ cái hành vi ngọt ngào phát tởm này của hai người, ban ngày mở video đã đành, tối cũng mở là sao…
“Tôi có thể nghe được tiếng hít thở của em ấy…”
Hít thở cái mịa ông! Lúc đó ông cũng ngủ còn gì?!
À, còn nhân vật Vương Kiệt tuy điên điên vì si mê Bạch tiên sinh nhưng cũng thực là một người tấu hài cùng Trịnh Hòa.
Vương Kiệt đang ‘haha’ thì khối thịt bò dính đầy nước miếng bay đến đũa Trịnh Hòa. Trịnh Hòa nhanh tay cầm đũa thọc vào ly rượu đỏ của Vương Kiệt ngoáy ngoáy, rửa nước miếng đi.
Khóe miệng Vương Kiệt giật giật: “Anh làm cái gì thế?”
Trịnh Hòa nói: “Giúp ly rượu của cậu có hương vị phong phú.”
Cô bạn trong giới nghệ sĩ của Trịnh Hòa, Đào Tiệp, dù qua không biết bao kim chủ (còn phải ghi sổ vì không nhớ hết được), nhưng cuối cùng cũng tìm được bến đỗ là Vương Thư Hoa – một người bạn của Bạch tiên sinh.
Đào Tiệp hất tóc, cười nói: “Trịnh Hòa, anh tới rồi.”
Trịnh Hòa liếc nhìn Vương Thư Hoa, cũng đưa mắt với cô: “Người mới nhất của cô đấy hả?”
Đào Tiệp cười kiểu ‘mọi người biết hết rồi còn hỏi’.
Trịnh Hòa chậc chậc: “Đúng là hoa lài cắm bãi phân trâu.”
Đào Tiệp hỏi đầy sung sướng: “Tôi là hoa lài?”
Trịnh Hòa nghiêm túc lắc đầu: “Không, cô là phân trâu.”
Muốn lảm nhảm thêm lắm nhưng dài quá rồi. Tận hơn 2200 rồi.
Tạm biệt tại đây. Và sẽ cố gắng đọc quyển 2 thật sớm.
Hạnh phúc đến quá đột nhiên. Nếu hai năm trước, có người nói cậu sẽ gặp được một người yêu hoàn hảo, hơn nữa có thể đường đường chính chính ở bên nhau, cậu chắc chắn sẽ không tin.
Nhưng sự thật đã bày ra trước mắt.
Chúc mọi người đều tìm được hạnh phúc của mình, như Trịnh Hòa, như Bạch tiên sinh.